Giới thiệu
Bộ phim “The Village: Secret Achiara” thoạt đầu đưa ra một chuỗi 5 vụ án giết người sau khi cưỡng hiếp của một tên sát nhân hàng loạt, xảy ra tại vùng Đông-Bắc Gyeonggi ở những địa phương kề cận, tên sát nhân này chỉ hành động đúng vào đêm Thứ Tư nào có trời mưa. Cảnh sát không tìm thấy một vết tích nào để lại của hung thủ ngoài một trái óc chó khô, cố tình để lại bên xác nạn nhân để làm ấn chứng riêng của hắn.
Thế nhưng diễn biến dọc theo chiều dài bộ phim, song song với việc truy lùng tên sát nhân, đồng thời xuất hiện những mẩu chuyện bí mật xảy ra từ 32 năm về trước trong làng Achiara, một ngôi làng nhỏ bé được miêu tả là một địa phương yên bình, hầu như chưa bao giờ xảy ra tội phạm, được bình bầu là ngôi làng gương mẫu trong sạch từ 10 năm nay. Nhưng sự yên bình ấy hiện tại đã bị mất đi sau sự việc xác chết một cô gái bị chôn vùi khoảng hai năm tình cờ phát hiện, đây chính là nút thắt của câu chuyện, từ đó dẫn đến hàng loạt những bí mật dần được phanh phui ra ánh sáng.
Tất cả mọi chuyện khởi đầu từ cô gái So Yoon 28 tuổi, sống từ nhỏ ở Canada, sau cái chết bất ngờ của bà ngoại cô, cô quyết định trở lại quê nhà với việc làm là giáo viên dạy Anh ngữ cấp hai tại một ngôi làng nhỏ, mục đích của cô là hy vọng sẽ tìm được thân quyến tại làng này, vì nơi đây có người đã gửi qua Canada cho cô một bức thư kèm bản tin đăng báo cũ kỹ, làm cho cô tin rằng có một số bí mật bị chôn vùi trong quá khứ của mình. Nhưng rồi, khi cô đến làng Achiara, nó không xuất hiện có kết nối nào với cô, ngay cả xác chết tình cờ tìm thấy mà sau đó cô xác quyết là chị của cô, cũng chỉ là một trong chuỗi bí ẩn, thúc đẩy cô muốn làm sáng tỏ mọi bí mật.
Moon Geun Young vào vai cô giáo So Yoon, có vẻ ngoài yếu đuối nhưng thực chất là một cô gái quyết đoán và mạnh mẽ. Yook Sung Jae vào vai Park Woo Jae cảnh sát tuần tra của ngôi làng, người sẽ hợp sức cùng So Yoon để tìm những bí mật ẩn giấu trong ngôi làng tưởng chừng yên bình ấy.

Nhân vật quan trọng
Trong bộ phim này, gia đình giàu có nhất nhì và kỳ cựu trong làng của ông Seo Chang Kwon đóng vai trò quan trọng nhất, tất cả những nhân vật trong nhà này đều liên quan đến những bí mật, nhất là cô gái ma, vì thế cần mô tả nét đặc thù của mỗi cá nhân, như sau:

1. Chủ gia đình là ông Seo Chang Kwon (sắp 60 tuổi), một đại gia đang làm nghị viên, và còn muốn tiến cao hơn trên bước đường chính trị. Ông là chủ nhân nhiều trường học nằm rải rác trong tỉnh nhà và một xưởng sản xuất sắt thép đặt tại làng Achiara. Ông ngoại tình với cô giáo dạy mỹ thuật Kim Hye-Jin (30 tuổi), rồi cô mất tích bí mật, 2 năm sau tình cờ So Yoon phát hiện bộ xương cô bị vùi nơi hồ cạnh rừng, cô giáo này từng bị vợ ông đánh ghen một trận tưng bừng. Ông bị ngầm đặt nghi vấn là kẻ giết chết cô nhân tình.
2. Con trai ông là con người vợ trước, Seo Gi-Hyun (khoảng 35 tuổi), Anh vừa từ nước ngoài về Hàn để nhận việc cai quản ngôi trường Hae Won của gia đình. Trước kia anh quen biết Kim Hye-Jin nên biết rõ chuyện ba anh lén lút bí mật với cô gái này, do đó anh bị là nghi can đầu tiên. Anh là người chính nhân quân tử, hiện tại âm thầm giúp cô giáo So Yoon trong cuộc truy tìm tông tích người chị của cô, mà cô tin rằng chính là Kim Hye-Jin.
3. Bà vợ đang sống với ông Seo là bà Yoon Ji-Sook (ngoài 40 tuổi). Vì mặc cảm thân phận thấp hèn, luôn bị bà mẹ chồng coi như ác phụ. Do xảy ra vụ đánh ghen, bà cũng bị nghi là hung thủ ám hại tình địch Kim Hye-Jin. Bà là nghệ nhân sản xuất đồ trang trí mỹ thuật bằng thủy tinh. Bà có người mẹ mang tai tiếng xấu vì là người bán những trẻ mồ côi cho người nước ngoài, mẹ bà hiện đang bị mất trí nhớ nên bà cho mẹ ở trong viện tâm thần.
30 năm trước, mẹ bà của Ji-Sook tình cờ chứng kiến cô con gái đầu lòng đang trong tuổi vị thành niên, cô ngồi khóc nơi bìa rừng và vừa đẻ đứa con gái rồi vứt đứa trẻ sơ sinh vào bụi rậm, bà mẹ hỏi ra mới biết con gái mình bị hãm hiếp mang thai, nhưng cô bé nhất định không khai ra tên khốn nạn đó, bà mẹ bèn mang về nuôi và nhận chịu lời đàm tiếu của dân làng, đó là cô Kim Hye-Jin, đó là cả một sự bí mật; ngoài ra cô em gái hiện tại của bà Ji-Sook là Kang Joo-Hee chủ tiệm bán thuốc tây, tưởng là cùng mẹ với bà nhưng hóa ra là cùng cha, cô em này bề ngoài trông hiền lành nhưng bên trong còn đáo để và mưu lược hơn người chị, nắm trong tay bí mật về người anh rể với con riêng của vợ, nên dùng nó đổi lấy một ngôi trường trị giá hàng tỷ won; cô còn bí mật cặp bồ với giáo viên mỹ thuật Nam Gun-Woo, và cô biết rõ bí mật của người cha của anh thầy giáo này.
4. Cô bé Seo Yoo-Na (14 tuổi) là con út của đại gia Seo Chang Kwon, cô bé có cái miệng lẽo lự và tính gan lì, đặc biệt là có giác quan thứ 6 nhìn thấy linh hồn người chết; bé rất thương cô giáo Hye-Jin, chính hồn ma cô giáo đã đưa Yoo Na tới cửa nhà cô giáo So Yoon, và cô bé cũng rất muốn khám phá ra vụ án giết chết cô giáo của mình, nên đã âm thầm cùng anh bạn Bawoo, một cậu bé bị xem là khuyết tật tâm thần, cả hai góp phần không nhỏ trong việc tìm ra thủ phạm.
Ngoài gia đình kể trên, còn có 2 nhân vật sống trong làng được xem là liên quan bí mật với kẻ cưỡng hiếp. 20 năm trước, bà chủ tiệm cơm Gyung-Soon lại bị tên hãm hiếp phụ nữ kia xâm phạm, bà đẻ ra cô con gái đặt tên là Ga Young (hiện 19 tuổi), bà biết thủ phạm là ai nhưng bà cũng lại im lặng để bảo toàn mạng sống cho hai mẹ con. Cô học trò này ngầm yêu thầy dạy Mỹ thuật Nam Gun-Woo, bị từ chối tình yêu nên cô học trò bêu rếu anh thầy tấn công tình dục. Cô có một bệt đỏ to nằm giữa bắp vế. Đây là loại dấu vết di truyền bởi một căn bệnh hiếm hoi, anh thầy giáo Gun-Woo vô tình nhìn thấy mới biết qua dấu vết đó, cô chính là em gái cùng cha với mình. Cô giáo bị giết, Kim Hye-Jin, cũng có một vết đỏ như thế nơi thắt lưng. Như vậy 3 người này đều là con của kẻ hãm hiếp còn nằm trong bóng tối; hiện tại, có vợ chồng ông thợ mộc ở trong khu xưởng gỗ bỏ hoang của đại gia Seo, họ có cô con gái 7 tuổi cũng mắc chứng bệnh di truyền này, Nam Gun-Woo chính là con trai của ông ta, ông là người đàn ông gần 60 tuổi duy nhất hiện có hồ sơ bệnh lý trong bệnh viện của nhà thờ. Đó là những bí mật hé lộ dần theo chiều dọc 14 tập phim, đúc kết như thế để chuẩn bị giải mã vào 2 tập cuối cùng.
Nhân vật kỳ bí thứ 2 là anh chàng Kang Pil Sung (34 tuổi), thường giả gái đi dạo phố, bọn con gái đặt biệt danh là “chị gái” Ah Ga Ssi. Anh này hay cầm trong lòng bàn tay 2 trái óc chó khô, xoay nhồi cọ xát cho nó phát ra tiếng, anh ta là người ngồi trên xe đò và xuống cùng trạm với So Yoon trong đêm đầu tiên cô đặt chân tới làng Achiara. Anh sống trong căn nhà tồi tàn nơi cạnh rừng hoang vắng, cách không xa xưởng gỗ không còn hoạt động có vợ chồng ông thợ mộc cùng cô con nhỏ sống trong căn nhà trong khu xưởng, mà anh thỉnh thoảng qua lại với họ. Anh từng quen biết khá thân thiện với cô giáo Hye Jin, nên biết một số chuyện về cô gái đẹp mà anh ái mộ này.
Do đó, So Yoon tiếp cận với anh, và cảnh sát cũng theo dõi ngầm anh. Bệnh tâm thần bí mật của anh ta là anh tự chế tạo ra loại thuốc chích vào người để có được cảm giác hạnh phúc, trước kia anh đã chích thuốc vào cánh tay của Hye Jin, một thoáng cảnh cho thấy mà về sau không được giải thích rõ ràng, dường như là lúc cô bị chứng bệnh hành làm cô ngất ngư ngồi dựa vào một thân cây. Nhưng anh còn nguy hiểm hơn, cảnh sát phát hiện anh chính là tác giả của một Blog viết những truyện kể lại kinh nghiệm giết người một cách ngọt ngào hay hạnh phúc, anh trở thành kẻ bị ban điều tra tội phạm săn đuổi.
Tóm lược cốt truyện
Vào tháng 9, 2014 tại Motral, Canada, nơi một cao ốc, người đi lại trên đường kinh hoàng chứng kiến một người đàn bà Á Đông từ trên tầng cao của building rơi xuống mặt đường chết tốt. Đây là người công nhân lau rửa kính cửa sổ bên ngoài tòa cao ốc, tử nạn do dây cột thanh gỗ dùng đứng để làm việc lau chùi bị đứt. Tại một bệnh viện, cô So Yoon đang tất tả chạy vào, cô là cháu ngoại và là thân nhân duy nhất của nạn nhân này. Cô được đưa đến phòng lạnh giữ xác để nhận diện và cô bật khóc nức nở.
Chuyển sang cảnh cô đang thu xếp hành lý tại căn nhà thuê ở với bà ngoại đã được dọn sạch để giao trả. Cô mở hộc tủ cầm lên gấp thư từ còn lưu giữ của bà ngoại, cô lựa ra lá thư gửi bưu điện, chứa trong bì thư là một mẩu tin đăng báo cũ kỹ được cắt giữ lên, bản tin có hình tai nạn xe hơi với tựa “Tai nạn xe tải đụng xe nhỏ, cả nhà mất mạng,” hồi ức cô hiện ra cảnh một xe hơi nhà vượt qua lằn lái để qua mặt nhưng bị vướng vào hông một xe tải cỡ trung bình, làm cho xe lật tung lộn nhào nhiều vòng, ở băng ghế sau có hai cô bé trạc 8, 9 tuổi, đó là cô và chị cô khi xưa. Bản tin cho biết ba, mẹ, chị và cả cô là Han So Yoon đều tử nạn. Đây là câu hỏi mà ngày hôm nay nhìn vào địa chỉ gửi cô rất thắc mắc, vì lá thư này được gửi từ Achiara, Nam Hàn. Hai hoạt cảnh ngắn này để vào tập 1 với tiêu đề: Achiara.
Trở về 2 năm trước, một cô gái xinh đẹp, tóc dài thả ngang lưng, mặc áo tơ màu cà phê sữa nhạt với chiếc váy đậm đặc bông hoa bé nhỏ trên nền xanh lá cây, cô bước xuống xe buýt tại trạm dừng, đó là thời điểm tháng 8 năm 2013 tại cổng vào làng Achiara thuộc tỉnh Gangwon. Chuyển sang cảnh tại phòng triển lãm nghệ thuật, đang có cuộc trưng bày những vật dụng mỹ thuật bằng thủy tinh của nữ nghệ nhân Yoon Ji Sook, từ ngày 7-13 tháng 8, 2013, với đông đảo khách đến thưởng lãm.
Chồng bà Ji Sook nói với vợ đứng cạnh “Xem ra anh đã sai lầm coi thường em, nhìn kìa, Nguyệt San Mỹ Thuật, nhật báo Seo Gwang và cả nhà phê bình nghệ thuật đều có mặt.” Bất ngờ có một cô gái đi nhanh ngang nhét vào tay Ji Sook Yun một bì thơ to rồi cô ấy biến mất. Sook Yun lôi trong bì thư ra một gấp hình phóng to, bà biến đổi nét mặt khi nhìn vào và vội tìm một góc vắng để xem kỹ, là những bức hình chụp cảnh chồng bà cùng một cô gái ôm nhau hôn hít nồng nàn, và cảnh hai người lõa thể trùm chăn bước vào cuộc mây mưa trong phòng ngủ khách sạn. Gương mặt cô gái này không lạ gì với bà Sook Yun! Bà cố gắng bình tĩnh rời khỏi phòng triển lãm. Phim cho thấy kẻ trao phong bì chính là cô gái xinh đẹp xuống trạm xe buýt lúc nãy, và khán giả còn ngạc nhiên hơn, chính là cô gái chăn gối với ông chồng ngoại tình trong sấp hình ấy.
Ngày hôm sau, trong buổi dạy vẽ cho cô con gái nhỏ tuổi của bà Sook Yun tại trường, bà Sook Yun bước vào phòng dạy, bảo con gái ra ngoài để bà nói chuyện riêng với cô giáo, bà quăng ra bì thư chứa những tấm ảnh lên mặt bàn trước mặt cô giáo, sau đó xảy ra cuộc đánh ghen, ấu đả giữa con sư tử cái và con chồn tinh đến đổ máu, nhiều người phải chạy tới bứt hai người rời khỏi nhau. Đây là sự việc đã được cô giáo dạy môn nghệ thuật họa sắp đặt cho nó xảy ra như vậy với mục đích riêng của cô.
Sau khi cô chết trở thành hồn ma chưa siêu thoát và trở thành một vụ án kỳ bí, mà từ đó sẽ phanh phui ra những bí mật giấu kín hơn 30 năm về những nạn nhân bị hãm hiếp và sinh ra 2 đứa con gái từ tên thủ phạm nằm trong bóng tối ấy. Bởi vì làng Achiara nhỏ bé, dân cư ít ỏi, có một nếp sống bên ngoài bình yên, cho nên người phụ nữ rất sợ bị tai tiếng, họ chôn giấu kín bưng việc bị tai nạn mang thai, nghĩ rằng mọi thứ sẽ chìm vào bí mật vĩnh viễn. Đây là những bí mật phát sinh làm khán giả nhức đầu với những dữ kiện liên hệ, gúc mắc, chen kẽ, suốt đến 14 tập phim vẫn chưa giải mã, vì thế đòi hỏi người xem phải chú ý thật cẩn thận từng chi tiết.
Trở lại hiện tại 2015 tại Canada, cô Han So Yoon nơi sở tìm việc, cô nhận một hồ sơ về việc dạy Anh ngữ tại các trường ở Hàn quốc để cho cô chọn lựa. Do vô tình rơi gấp hồ sơ xuống sàn nhà, khi gom lại, hồ sơ của một trường học tại làng Achiara nằm lên trên cùng, khiến cho cô sực nhớ đến bì thư gửi từ Achiara, bây giờ cô mới biết Achiara là một địa danh, thế là cô quyết định chọn nơi này. Phim cho thấy vào tháng 9 năm 2015, chuyến bay đưa Han So Yoon đáp xuống Hàn Quốc, cô thầm thì với chính mình, 23 năm trôi qua, lại trở về Hàn Quốc, nơi tôi sinh ra, nơi tôi chết đi (theo bản tin tai nạn xe), nơi dường như ẩn chứa bí mật gì đó.
Việc trước tiên, Han So Yoon đến viếng bài vị ba má cô và có cả hình 2 chị em cô bên cạnh nữa. Cô chào ba mẹ và chị, nói con đã trở về, con tìm được việc làm tại một ngôi trường ở Achiara, tỉnh Gangwon. Ở Achiara có người gửi cho con một bức thư, nhưng bà ngoại đã giấu nó đi, hình như ở đó có một người gọi con đến.
Chuyến xe đò chạy sắp đến làng Achiara trong bầu trời sụp tối chuyển mây đen kịt. Trên xe chỉ còn hai hành khách duy nhất, một bản tin ngắn phát từ radio trên xe: “Thi thể phát hiện ở khu vực In cheon thứ sáu tuần trước, là học sinh nữ Oh Mo sống gần đấy. Cảnh sát đang dốc hết sức vào vụ án mang tên “giết người hàng loạt đêm mưa Thứ Tư.” Bác tài tắt đài, nói “lại thêm một người chết.” Trên xe, So Yoon nhìn lên phía trước cách mấy băng ghế, một thanh niên đội mũ kết sụp che mặt, bàn tay trái anh ta đang xoay hai trái óc chó khô cho cọ thành tiếng lắc cắc nghiến lên. Bác tài lớn tiếng cảnh giác cô gái, với thời tiết này tốt nhất đừng nên đi đâu, So Yoon hỏi tại sao ạ? Bác tài đáp, vừa rồi không nghe bản tin à? Ngày Thứ Tư hễ trời mưa là có người đàn ông khát tình đi lang thang khắp nơi. Đã có 5 hay 6 cô gái gì đó chết trong tay hắn rồi. Bác tài muốn cảnh báo về tên giết người hàng loạt mà cảnh sát chưa tìm ra.
Cô xuống xe đò, túi hành lý đeo gọn sau lưng, cô bật dù trong cơn mưa tầm tã giữa đêm tối, con phố âm u vắng tanh, vài ánh đèn đường leo lét yếu ớt. Gã thanh niên cũng xuống xe. Cô mở phone để xem bản đồ đi đến địa chỉ nơi thuê ở. Trên đường bước đi chợt cô nghe tiếng nghiến lắc rắc của trái óc chó đằng sau lưng, nghĩa là tên thanh niên đang bước theo cô, cô buông dù bỏ chạy thục mạng, đến một góc đường thấy có dựng cây búa cán dài, cô dừng lại chụp lấy cây búa trong tư thế chiến đấu, may quá, một người đàn bà xuất hiện, đây là cô dược sĩ chủ tiệm thuốc tây ngay góc đường này, nàng theo vào tiệm để nhờ chỉ dẫn, cô chủ chỉ đường, đi thẳng 50 mét rẽ trái, sang đường là tới địa chỉ muốn tìm. Cô chủ cho mượn cây dù và đoán nàng là cô giáo đến trường Hae Won, vì nơi này rất bé, người lạ đến là biết ngay, cô đừng sợ, ngôi làng rất an toàn, được bầu là ngôi làng 10 năm trong sạch đấy.
Cuối cùng cô đến khu nhà thuê ở, ông quản lý đón cô và đưa vào căn nhà thuê trong chung cư. Đồ đạc trong căn nhà dường như đâu vào đó ở vị trí trang hoàng. Quản lý cho biết, cô gái sống ở đây lúc trước vốn đã bày biện rất tinh tế rồi, tôi giữ lại toàn bộ đấy, nếu cô không thích thì bỏ đi. Rồi khi ông đi ra, cánh cửa cái chưa khép, bà hàng xóm ở căn 202 đối diện bước vào, cho biết cô gái sống trong nhà này trước đây đã đột ngột biến mất, mong là cô sẽ ở lâu hơn.
Hôm sau, tại trường trung học cấp 2 Hae Won, cô giáo dạy Anh ngữ (28 tuổi) được thầy hiệu trưởng giới thiệu với các giáo viên, lúc ông đưa cô đi xem một vòng trường, tình cờ gặp nên giới thiệu nam giáo viên dạy mỹ thuật là Nam Gun Woo. Việc đầu tiên sau đó với Han So Yoon là đi đến văn phòng hành chánh của làng để mong tìm ra thông tin về người gửi lá thư có bản tin tai nạn xe, nhưng chỉ với chi tiết quá mơ hồ vì không có tên người gửi, không thể nào tìm ra được.
Một ngày đẹp trời, trường Hae Won tổ chức một buổi đưa học sinh đi dã ngoại vẽ tranh ngoài trời bên bờ hồ cạnh lưng núi. Cô giáo dạy Anh văn cấp hai So Yoon trong lúc đi đến la rầy 3 em học sinh cấp ba hút thuốc lá trong bìa rừng, cô bị trượt chân lăn xuống một dốc đất và cô sững sờ khám phá trước mắt mình là một cánh tay xương người chìa ra khỏi vụn đất đối diện, trên cổ tay có đeo một vòng kết những viên đá xanh đa giác. Cảnh sát viên Park Woo Jae của đồn cảnh sát Achiara được điện thoại báo việc tìm thấy một xác chết.
Đây là cái tin chấn động cả làng Achiara. Thầy dạy vẽ Gun-Woo đến tiệm thuốc tây của cô bồ Kang Joo-Hee, sau những nụ hôn cháy bỏng, anh kể cô giáo mới về làng đã tìm ra xác chết, cô chủ tiệm ngừng môi hôn, vẻ mặt có vẻ bất ngờ sựng lại và xô anh ra, bước ra ngoài tiếp khách vừa đến, còn anh lục bóp người tình, đếm lấy một số tiền nhét vào túi.
Cậu cả Seo Gi-Hyun từ Mỹ trở về, được mẹ kế đón ở phi trường, anh nay đã trưởng thành, tuy nhiên mái tóc nhuộm vàng và ăn mặc trẻ trung, hai người hỏi thăm nhau vui vẻ, anh ôm bà mẹ kế nâng lên một cách tự nhiên. Về nhà, bà nội nói chuyện riêng với cậu cháu nội, bảo cháu phải ở lại đây để bảo vệ tài sản kẻo không sẽ bị người đàn bà ác độc như phù thủy này lấy trọn tài sản của ba con. Người mẹ kế đứng bên ngoài cửa nghe trọn cuộc đối thoại nói xấu con dâu của mẹ chồng rồi bỏ đi với nét mặt không vui, vốn giữa mẹ chồng và nàng dâu vẫn ngầm là đôi địch thủ như thế. Trong bữa cơm họp mặt sau đó, bà nội nói với con trai để cho cậu cháu làm quản lý ngôi trường, thay thế cho bà.
Cô út Seo Yoo-Na nay đã 14 tuổi, trên lầu băng xuống, ngồi vào bàn ăn co chân lên trong chiếc quần sọt hình lá cờ Mỹ bó sát vừa được anh trai mang về tặng cho, cô bé nói, vậy anh là chủ ngôi trường em đang học rồi. Cô bé loan tin vụ xác chết được tìm thấy làm cho cuộc họp giữa giáo viên và học sinh bị hủy bỏ, cảnh sát còn cho đây là nạn nhân của tên giết người hàng loạt, tên này chọn ngày thứ tư có mưa thì cưỡng hiếp phụ nữ, sau đó xé xác ra. Bà nội đừng lo, hắn không cưỡng hiếp người già. Cô bé lẻm mép ăn xong vọt lên lầu, cho thấy bà nội cũng không ưa gì cô bé, bà nói nó bị ma nhập rồi, đoạn quăng cho người con dâu một cái nhìn tảng đá.
Cô giáo So Yoon tối về tới trước cửa nhà thì bà ở căn ngang mặt nhào ra, cho rằng xác chết vừa do cô giáo tìm thấy nhiều phần là cô gái sống trong căn nhà cô giáo đang ở. Sao lại tình cờ thế nhỉ? Bấy nhiêu cũng đủ huy hiếp tinh thần sợ ma của cô giáo, cô mở cửa bước vô nhà đứng nhìn mọi thứ trang trí thuộc về người chết, lời nói ớn lạnh của bà hàng xóm làm cô tức khắc dọn dẹp sạch sẽ mọi thứ, sau đó còn tình cờ lôi ra dưới gầm tủ một sợi dây chuyền mặt cẩm thạch có răng cưa, kiểu một trái tim chia hai mà hai chị em của cô mỗi người đeo một nửa mặt. Do thế, cô tin là người con gái sống trong nhà này trước kia chính là chị của mình, có thể vì chết oan ức nên xui khiến cho nàng đến đây để tìm ra manh mối nỗi oan khuất.
Hôm sau, tại trường trung học cấp 2 Hae Won, cô giáo dạy Anh ngữ (28 tuổi) được thầy hiệu trưởng giới thiệu với các giáo viên, lúc ông đưa cô đi xem một vòng trường, tình cờ gặp nên giới thiệu nam giáo viên dạy mỹ thuật là Nam Gun Woo. Việc đầu tiên sau đó với Han So Yoon là đi đến văn phòng hành chánh của làng để mong tìm ra thông tin về người gửi lá thư có bản tin tai nạn xe, nhưng chỉ với chi tiết quá mơ hồ vì không có tên người gửi, không thể nào tìm ra được.
Một ngày đẹp trời, trường Hae Won tổ chức một buổi đưa học sinh đi dã ngoại vẽ tranh ngoài trời bên bờ hồ cạnh lưng núi. Cô giáo dạy Anh văn cấp hai So Yoon trong lúc đi đến la rầy 3 em học sinh cấp ba hút thuốc lá trong bìa rừng, cô bị trượt chân lăn xuống một dốc đất và cô sững sờ khám phá trước mắt mình là một cánh tay xương người chìa ra khỏi vụn đất đối diện, trên cổ tay có đeo một vòng kết những viên đá xanh đa giác. Cảnh sát viên Park Woo Jae của đồn cảnh sát Achiara được điện thoại báo việc tìm thấy một xác chết.
Đây là cái tin chấn động cả làng Achiara. Thầy dạy vẽ Gun-Woo đến tiệm thuốc tây của cô bồ Kang Joo-Hee, sau những nụ hôn cháy bỏng, anh kể cô giáo mới về làng đã tìm ra xác chết, cô chủ tiệm ngừng môi hôn, vẻ mặt có vẻ bất ngờ sựng lại và xô anh ra, bước ra ngoài tiếp khách vừa đến, còn anh lục bóp người tình, đếm lấy một số tiền nhét vào túi.
Cậu cả Seo Gi-Hyun từ Mỹ trở về, được mẹ kế đón ở phi trường, anh nay đã trưởng thành, tuy nhiên mái tóc nhuộm vàng và ăn mặc trẻ trung, hai người hỏi thăm nhau vui vẻ, anh ôm bà mẹ kế nâng lên một cách tự nhiên. Về nhà, bà nội nói chuyện riêng với cậu cháu nội, bảo cháu phải ở lại đây để bảo vệ tài sản kẻo không sẽ bị người đàn bà ác độc như phù thủy này lấy trọn tài sản của ba con. Người mẹ kế đứng bên ngoài cửa nghe trọn cuộc đối thoại nói xấu con dâu của mẹ chồng rồi bỏ đi với nét mặt không vui, vốn giữa mẹ chồng và nàng dâu vẫn ngầm là đôi địch thủ như thế. Trong bữa cơm họp mặt sau đó, bà nội nói với con trai để cho cậu cháu làm quản lý ngôi trường, thay thế cho bà.
Cô út Seo Yoo-Na nay đã 14 tuổi, trên lầu băng xuống, ngồi vào bàn ăn co chân lên trong chiếc quần sọt hình lá cờ Mỹ bó sát vừa được anh trai mang về tặng cho, cô bé nói, vậy anh là chủ ngôi trường em đang học rồi. Cô bé loan tin vụ xác chết được tìm thấy làm cho cuộc họp giữa giáo viên và học sinh bị hủy bỏ, cảnh sát còn cho đây là nạn nhân của tên giết người hàng loạt, tên này chọn ngày thứ tư có mưa thì cưỡng hiếp phụ nữ, sau đó xé xác ra. Bà nội đừng lo, hắn không cưỡng hiếp người già. Cô bé lẻm mép ăn xong vọt lên lầu, cho thấy bà nội cũng không ưa gì cô bé, bà nói nó bị ma nhập rồi, đoạn quăng cho người con dâu một cái nhìn tảng đá.
Cô giáo So Yoon tối về tới trước cửa nhà thì bà ở căn ngang mặt nhào ra, cho rằng xác chết vừa do cô giáo tìm thấy nhiều phần là cô gái sống trong căn nhà cô giáo đang ở. Sao lại tình cờ thế nhỉ? Bấy nhiêu cũng đủ huy hiếp tinh thần sợ ma của cô giáo, cô mở cửa bước vô nhà đứng nhìn mọi thứ trang trí thuộc về người chết, lời nói ớn lạnh của bà hàng xóm làm cô tức khắc dọn dẹp sạch sẽ mọi thứ, sau đó còn tình cờ lôi ra dưới gầm tủ một sợi dây chuyền mặt cẩm thạch có răng cưa, kiểu một trái tim chia hai mà hai chị em của cô mỗi người đeo một nửa mặt. Do thế, cô tin là người con gái sống trong nhà này trước kia chính là chị của mình, có thể vì chết oan ức nên xui khiến cho nàng đến đây để tìm ra manh mối nỗi oan khuất.
Tại đồn cảnh sát Achiara, anh cảnh sát tuần tra Park Woo-jae vẽ lên bảng 5 địa điểm án mạng đã xảy ra trong 6 tháng qua tại các địa phận: Gapyeong, Cheongpyong, Namyangju 2 vụ và Pocheon, đều là những địa phương lân cận sát nhau, Achiara có thể là vụ đầu tiên; anh trình bày với CS tiền bối Han Jun Seok, theo trình tự thì tên sát nhân hành động từ Đông sang Tây, cho nên sắp tới có thể là ở Bongduccheon. Bộ xương vừa tìm thấy có kết quả giảo nghiệm là nữ, chết từ 1 năm 6 tháng đến 2 năm trước đây, sọ có vết lõm, có xâm phạm tình dục hay không thì chưa xác định được. CS Woo-jae quyết định tự anh sẽ lập một hồ sơ điều tra, trước hết sẽ theo dõi các cha mẹ của những phụ nữ trẻ, để lấy mẫu DNA so sánh với các xác chết. Khi anh tiến hành, việc đầu tiên là bị một người cha nổi giận đánh anh bằng cây chổi khi nghe anh đề nghị dùng mẫu tăm bông để rơ miệng lấy mẫu DNA. Trên đường trở về, anh gặp cô giáo khám phá ra xác chết, anh dừng xe đạp lại chào hỏi, bảo cô có cần gì tôi sẽ sẵn sàng giúp. Cảnh làm quen đầu tiên này để sau đó hai người trở thành cặp đôi trong cuộc điều tra về xác chết và từ đó hé mở ra những bí mật được chôn giấu kín trong làng Achiara.
Tin về xác chết được tìm thấy ở sườn núi tại quận Seo Gwang, tỉnh Gangwon cuối cùng cũng được loan trên truyền hình, phỏng đoán đây là nạn nhân của kẻ giết người hàng loạt tại vùng Đông-Bắc Gyeonggi. Cô giáo So-yoon đêm nay duyệt lại các tin tức liên quan, tưởng tượng cô gái Hye-jin sống trong nhà này, cô vội lôi chăn gối trên giường bỏ xuống đất cùng với những vật trang trí gắn trên tường, cô có cảm giác như hồn ma lởn vởn đâu đây, cô bước đến cảnh cửa cái, hồi hộp mở ra nhẹ nhàng, thì chợt cô bé học trò xuất hiện đứng trước mặt cô và gọi tên cô giáo Hye-jin rồi ngất xỉu.
Chuyện là, cô bé Yoo-na có hẹn với cậu bạn Bawoo lúc 12 giờ khuya, nên vào nửa đêm Yoo-na trèo cửa sổ ra khỏi nhà và đạp xe đạp đến điểm hẹn, hai cô cậu sẽ tới cánh rừng cạnh bờ hồ, Ba Woo tin đây là nơi cô giáo Hye-jin chôn cái “hộp thời gian” mà trong hộp có thể có bằng chứng tố cáo tên sát nhân. Về sau thì 2 đứa lấy được cái hộp, nhưng đêm nay thì không tìm ra, tuy nhiên Yoo-na đã bàng hoàng gặp cô giáo ma hiện ra giữa đường và dẫn cô bé tới tận nơi căn nhà của cô mà hiện thời So-yoon đang ở, đúng lúc So-yoon có linh cảm về hồn ma đang hiện diện nên mở cửa cái và thấy cô bé học trò xuất hiện trước mặt, gọi cô bằng tên Hye-jin rồi ngất xỉu, cô giáo đưa cô học trò vào bệnh viện.
Sau này cô giáo mới biết cô bé này có giác quan thứ 6 nhìn thấy hồn ma, và họ cùng nhau bí mật hợp tác. Nhóm hợp tác ngầm với nhau bao gồm: cô giáo Han So-Yoon, cảnh sát Park Woo-jae với hỗ trợ của CS tiền bối Han, cậu con cả của nghị viên là Seo Gi-Hyun cùng cô em út Yoo-na với cậu bạn Ba Woo, ngoài ra người cung cấp dữ kiện bổ túc là anh chàng “Agasshi chị gái” Kang Pil Sung cũng hợp tác dù là người có nhiều nghi vấn bị cảnh sát ngầm theo dõi. Và do có chuyện đánh ghen cô giáo mỹ thuật Kim Hye-jin nên ông nghị Seo Chang-Gwon cùng bà vợ Ji-Sook sẽ là khởi điểm bị đặt nghi vấn, anh con cả cũng bị dính vào.
Nhân vật mới xuất hiện, đó là cô thiếu nữ xinh đẹp Ga-young (19 tuổi), cô đang cố gắng tìm cách trốn ra khỏi nhà, nhưng bị chận lại bởi bà mẹ Gyung-Soon có cặp mắt đại bàng. Ga-young khẳng định với mẹ, cô có bữa tiệc sinh nhật phải đến dự, nhưng bà mẹ yêu con này vẫn ngăn chặn đứa con gái thường xuyên tụ tập bạn bè và luôn về nhà muộn vào ban đêm. Bà viện lý do vừa xảy ra cuộc tấn công cô bé Yoo-na gần đây để bắt cô con ở nhà, nhưng Ga-young nói rằng Yoo-na là một đứa bị bịnh tâm thần, đã dựng chuyện cho mọi người nghi ngờ tới tên bắt cóc hãm hiếp. Bà mẹ này là chủ tiệm cơm bán ở tầng dưới nhà. So-yoon ghé vào tiệm cơm mua thức ăn, bà Gyung-Soon xuống lầu tiếp khách, nói tôi rất vui được giúp đỡ cô giáo viên mới, tôi giảm giá cho cô giáo, mời cô đến bất cứ lúc nào. Ga-young trong phòng trên lầu, bực tức không được đi, cô đang chăm chú nhìn một bức ảnh cũ chụp lúc cô còn bé tí trong tay một người đàn ông bế cô đứng bên cạnh mẹ cô.
Tại nhà ga, Woo-jae và Trung Sĩ Han rà soát lại các đoạn CCTV, cho thấy Yoo-na đã nói dối về chuyện cô đạp xe qua chiếc xe hơi đậu bên vệ đường, và cô không bị tấn công từ phía sau. Cô bé nói dối để che giấu gì đó. Ji-sook đang làm việc trong studio chế tạo đồ thủy tinh của bà, ngạc nhiên bởi có khách bất ngờ xuất hiện là dược sĩ Joo-hee em gái cùng mẹ với bà. Sau vài câu thăm hỏi, họ đi tới trọng điểm về vụ Yoo-na và các dữ kiện kết nối có thể từ nguyên nhân cô giáo Hye-jin mất tích. Lời trao đổi của họ có một làn sóng ngầm căng thẳng, chị em mà giống như thù địch.
Yoo-na đang họa tranh trong phòng, mẹ cô bước vào, cô giấu bức tranh vẽ Hye-jin trong rừng mà cô đang tô điểm, chuyển ra sau lưng bức tranh nằm sẵn trên giá. Ji-sook buộc Yoo-na giải thích sự thật việc cô đi đâu đêm đó, hứa sẽ không tức giận, hỏi có phải cô đã cùng Ba-woo đi vào rừng. Yoo-na nói dối không có, nhưng bị mẹ cố ép, cô buột miệng, “Tôi nhìn thấy cô giáo Hye-jin!” Quay ngược lại đêm Yoo-na và Ba-woo tuột xuống dốc rừng để đi tìm chiếc hộp thời gian. Yoo-na sau khi cùng cậu bạn đào tìm không thấy chi, bé cưỡi xe đạp đi về, tới đoạn đường có chiếc xe nhà đậu bên lề thì đột nhiên dừng xe đạp vứt bừa giữa lộ vì cô nhìn thấy Hye-jin mặc áo trắng đang đi bộ. Hye-jin chân trần, gương mặt nhợt nhạt với đôi môi đỏ như máu, bước dài theo con đường. Yoo-na bàng hoàng bước theo nhưng không thể bắt kịp. Hye-jin quay lại nhìn cô bé rồi tiếp tục đi qua khúc quanh và lên cầu thang vào chung cư. Yoo-na bước theo sau cô giáo, đi qua tất cả các hành lang rồi cô giáo xuyên mình vào trong một cửa nhà, đúng lúc đó So-yoon mở cửa ra.
Trong giường đêm đó, So-yoon có một giấc mơ thất thường, lời bài hát cho trẻ em ù bên tai. Cô thấy mình trong vụ tai nạn xe hơi thời thơ ấu, hai chị em cô đang hát bài hát đó thì chiếc xe lộn nhào, cô giật mình tỉnh dậy toát đầy mồ hôi lạnh. Ngày hôm sau, cô ta mang bản tin cắt trên báo về vụ tai nạn cũ đến đồn cảnh sát và yêu cầu cho xem báo cáo tai nạn cũ. Có thể nó sẽ cho cô biết thêm thông tin và dẫn đến bất kỳ người thân cô có thể có. Nhân viên cho biết rất ít hy vọng, So-yoon xin ít nhất là cố gắng lục tìm lại hồ sơ.
Ga-young gặp riêng bé Yoo-na, nói cô phải chịu đựng những thất bại nghiêm trọng vì lời nói dối của Yoo-na, tôi có mặt trong đêm đó và nhìn thấy rõ em đã làm gì; rồi dụ dỗ, nói cô biết ai đã giết người phụ nữ đó và có thể cho Yoo-na biết, đáp lại thì cô bé phải tìm cách cho cô có một việc làm tại công ty Hae Won của cha cô bé. Cô Ga-young này cầm đầu một nhóm học trò quậy phá, tính khí cô dữ dằn, ai cũng tránh né, cô phát sinh tình yêu với anh thầy dạy mỹ thuật họa Nam Gun-Woo mà không được đáp lại, bèn tố cáo thầy này tấn công tình dục.
Đêm đó, Ga-young chùm áo mưa đỏ đi trong mưa trên lề đường đến gặp nhóm bạn. Một chiếc xe hơi lăn bánh chậm rãi theo bên cô và dừng lại khi cô dừng lại. Cô lo sợ nhưng rồi thở phào nhẹ nhõm, nhận ra người lái xe khi cửa kính xe cuộn xuống. Cô vào xe ngồi, trêu chọc rằng chuyện này nên viết lại tâm trạng của kẻ giết người hằng loạt, rồi duỗi người thư giãn đôi chân, ánh mắt anh lái xe chợt nhìn thấy trong đùi phải cô lộ ra dưới vạt váy ngắn một bệt đỏ khá lớn. Đó là dấu hiệu của một căn bệnh di truyền hiếm có mà anh biết rõ. Anh từ từ đặt tay trên chân của Ga-young. Cô ngước lên nhìn anh, tâm trạng từ thoải mái trở nên căng thẳng trong cảm xúc hồi hộp. Ngay giây phút đó, anh dường như làm chủ được giác quan của mình nên rút tay lại, nhưng nàng đã giữ bàn tay ở đó, nói rằng: “Nếu anh muốn cái gì đó, cho tôi biết. Anh không bao giờ biết tôi có thể cho anh thỏa mãn.” Anh giật tay ra và nói rõ chỉ muốn nhìn thấy những đốm đỏ trên đùi, và Ga-young kéo vạt váy lên để trần phần đùi trên cho anh thấy bệt dấu đỏ nằm giữa vùng bắp vế cô.
Về sau, khi Ga-young phát bệnh nặng, Gun Woo chăm sóc và nói cho người tình dược sĩ Joo-Hee biết Ga-young là em cùng cha với anh mà về sau lộ ra là ông thợ mộc. Gần đây, suýt nữa thì Ga-young bị bắt cóc bởi cùng một tên, bởi vì hai mẹ con đều nhớ rõ điệu nhạc huýt sáo miệng của tên tấn công này. Kinh hoàng hơn, 32 năm trước, Yoon Ji-Sook ở tuổi vị thành niên bị tên này cưỡng bức rồi sinh ra Kim Hye-jin, Hye-jin vào 2 năm trước đây lại chết một cách bí mật, nếu đúng là cùng một tên hung thủ thì hắn đã vô tình hãm hiếp và giết chết con gái của mình! Chi tiết này vẫn còn là nghi vấn trước khi 2 tập cuối cùng sẽ giải mã.
Yoo-na đến đồn cảnh sát để xác định xác chết bí ẩn là Hye-jin, cô cho CS Woo-jae nhìn thấy vòng đeo tay của mình giống y vòng đeo tay của xác chết, cô báo đây là vòng trang sức độc đáo do Hye-jin ta tự làm, nhưng Woo-jae nói rằng vẫn không đủ bằng chứng xác định xác chết là cô giáo Hye-jin, bởi vì chỉ có Hye-jin là người biết rõ 2 chiếc vòng đeo này từ đâu ra. Yoo-na sau đó bèn cho cô giáo So-yoon việc 2 vòng đeo giống nhau.
Ki-hyun bây giờ là tân giám đốc điều hành trường trung học Hae Won, anh gọi Ga-young đến phỏng vấn, hỏi tại sao cô muốn làm việc tại công ty Hae Won, và hỏi qua việc cô ấy quen với Yoo-na em của anh. Anh đồng ý thuê cô làm trợ lý cho anh trong vai trò thư ký thực tập ba tháng. Cha anh tình cờ đến, ông Seo có vẻ hài lòng về cô gái xinh đẹp này, nhưng Ki-hyun nhìn cô với thắc mắc cô tỏ ra biết rõ ông nghị trong lần đầu gặp mặt. Về sau mới biết cô muốn vào làm vì nghi ông Gwon chính là cha của mình, do cô khám phá một tấm hình chụp ông đứng cạnh mẹ cô và ông bế cô lúc còn bé tí, là bức ảnh cô hay ngắm nghía mỗi khi ở một mình trong căn phòng ngủ của cô.
Woo-jae treo bức ảnh Hye-jin cạnh hình phác họa hung thủ của ban cảnh sát điều tra nhưng không thể có được một giải trình thuyết phục nào. Tiền bối Han cho một gợi ý liên quan đến kẻ giết người hàng loạt mà ông buộc phải giữ kín, đó là một đầu mối: Kẻ giết người luôn để lại chứng tích là trái óc chó khô trong tất cả các cơ thể của nạn nhân, nhưng vật ấy đã không tìm thấy trong bộ xác nghi ngờ là Hye-jin. Nha sĩ của Hye-jin được tìm ra, Woo-jae chuyển sang bước tiếp theo là so sánh hồ sơ răng để quyết định về xác chết này. Woo-jae cũng đã tìm ra manh mối người mẹ của Hye-jin nhưng chưa biết rõ địa chỉ cư ngụ. Ngày hôm sau, Woo-jae đọc kết quả kiểm răng: Hye-jin chính là xác chết này.
Ga-young bây giờ đã có việc làm bảo đảm, cô buộc phải đưa ra cho Yoo-na xem một bức ảnh của kẻ giết Hye-jin. Cô trao điện thoại của cô, cho Yoo-na thấy hình “Agasshi chị gái” mà bạn của cô đã chụp được. Ga-young giải thích, Agasshi là một kẻ hư hỏng khét tiếng. Yoo-na hỏi làm thế nào có thể biết anh ta là kẻ giết người, Ga-young nghiêng người thì thầm câu trả lời, mắt Yoo-na mở to sững sờ. Ga-young cho biết thêm, cô đã đi đến chỗ cái xác để xác nhận nó với đôi mắt của mình. Đêm đó, Yoo-na ngồi làm mấy món thủ công tại nhà So-yoon, cô bé nhắn tin cho Ba-woo, cô tìm thấy ai là kẻ giết người rồi.
Ga-young sắp xếp gặp Yoo-na ở “chỗ đó,” cô bé Na nhanh chóng đến một khu tối om có căn nhà nằm trong rừng để chờ Ga-young. Agasshi lái xe về tới, Ga-young quá lo lắng vì Yoo-na đã đi vào bên trong nhà của “chị gái.” Không thể gọi báo cho Yoo-na tẩu thoát, Ga-young bèn gọi cho cô giáo So-yoon. Một mình, Yoo-na lục lạo các phòng trong căn nhà, ván sàn kêu cót két theo bước đi, cô bé đang nơi một phòng máng đầy tóc giả và quần áo phụ nữ. Toàn bộ cảnh vật làm thần kinh nổ tung lên được, Yoo-na đi qua các phòng lụp xụp khác, nhìn thấy nhiều thứ lộn xộn, nhưng không có manh mối mà cô muốn tìm. Có tiếng cót két của bước chân trên sàn nhà, Yoo-na từ từ quay lại và nhìn thấy Agasshi đứng đó nhìn cô, cô hét lên, Agasshi bỗng bị ai đánh một cú mạnh vào sau đầu gục xuống, đó là So-yoon trên tay cầm một cái xẻng. Một lúc sau, cảnh sát đến. Agasshi ngồi co run rẩy khi cảnh sát chiếu sáng ngọn đèn pin vào anh ta, anh với giọng run sợ hỏi vì sao họ làm điều này, anh hoàn toàn không phải là kẻ giết người.
Trung sĩ Han bắt đầu các câu hỏi, Yoo-na nói cô đi đến nhà chị gái để tìm bằng chứng Agasshi giết Hye-jin. Ông hỏi tại sao cô nghĩ Agasshi làm việc này? thì Ga-young chen vào tuyên bố rằng Agasshi là một kẻ giết người. Cô giải thích, Agasshi được biết đến là một kẻ hư hỏng, ít thời gian trước đây, một số chàng trai tuổi teen tìm đến nhà này lôi anh ta ra và đánh anh ta, gọi anh là một sự rối loạn tuổi trưởng thành. Đập anh đẫm máu, Agasshi cảnh cáo họ, “Tôi đã giết chết một người phụ nữ.”
Agasshi đã từng bị bắt đi tù về tội cưỡng hiếp, giết người và chôn phụ nữ, và sau đó anh ta bị những cơn ác mộng hoành hành sau khi từ bỏ những việc làm tội lỗi. Anh bắt đầu mặc quần áo phụ nữ, nó cung cấp cho anh cảm xúc thư giãn làm cho tội lỗi biến mất. Thật là một sự trùng hợp, khi anh là cư dân nơi cánh rừng cạnh hồ lán thì sau đó một xác chết được phát hiện. Chừng đó đủ đáng cho Ga-young cùng đi với đám bạn quậy để tìm xem tận mắt, đó là đêm cô nhìn thấy Yoo-na và Ba-woo đi đào mộ. Chính mắt họ nhìn thấy Agasshi rời khỏi căn nhà anh ta, và cô kết luận: Agasshi là kẻ giết người. Ga-young đòi hỏi cảnh sát phải trao cô phần thưởng cho việc bắt được kẻ giết người, trung sĩ Han chỉ ra rằng không có gì kết nối Agasshi đến những vụ giết người cả, tội phạm rõ ràng duy nhất ở đây là tội xâm phạm gia cư của 2 cô nàng.
Woo-jae khuyên So-yoon không nên đi một mình vào những tình huống nguy hiểm; khi cô gọi cảnh sát, cô phải chờ họ. Cô cho biết vì nóng lòng 2 cô học trò đang gặp nguy hiểm. So-yoon sau đó chia sẻ tin vui với Woo Jae là chị của cô còn sống sót sau tai nạn xe hơi. Agasshi được hộ tống vào xe cảnh sát để chuyển giao trạm, và một biểu hiện gì đó trên khuôn mặt của anh ta khi ánh mắt anh ta phóng một mũi tên vào So-yoon.
So-yoon nhận được một bản cập nhật từ phòng giao thông: Sau tai nạn xe hơi, cả hai chị em cô đã được gửi đến một trại trẻ mồ côi cho đến khi bà ngoại của họ có thể thu nhận chúng, và một lỗi đã xảy ra ở đó. Họ mang đến cho cô địa chỉ chính thức liên kết với số ID của chị gái cô, cung cấp thêm chi tiết chỉ dẫn để tìm đến.
Địa chỉ của Unni (chị ruột) dẫn So-yoon đến trại trẻ mồ côi, nơi chị gái cô đã sống cho đến năm đầu tiên vào trường trung học. Thật kỳ lạ, nơi đây là địa chỉ chính thức trong nhiều năm sau khi chị cô đã ra khỏi viện này, So-yoon hỏi chuyện với một nhân viên lâu năm, là một trong những trẻ mồ côi cũ, người có thể biết đến cô em gái của chị mình. Nghe giới thiệu So-yoon là em gái, cô nhân viên tỏ vẻ chê trách, nói sao cô lại có thể không viết một lá thư nào cho chị của mình, chị ấy đã điên lên được vì mãi ngóng chờ một lá thư từ cô em ở Canada. Chị ấy đã trải qua những ngày hầu như không thiết ăn uống chi, chỉ ngồi canh hộp thư không rời khỏi nó. Người phụ nữ phỏng đoán Unni đi tìm mẹ, do nhớ ra chị ấy có đề cập đến việc này trước khi bỏ trốn. So-yoon nghe chị đi tìm mẹ làm cô bối rối, vì mẹ của họ chắc chắn là đã chết.
So-yoon trở về thị trấn trong đêm đó, trái tim nặng trĩu những gì đã nghe được ở viện mồ côi. Âm thanh còi xe thét vào cô inh ỏi khiến trí óc cô rơi về thời điểm xảy ra tai nạn xe lúc thơ ấu, cô đứng chết trân như một con nai trước ngọn đèn pha. Ngay giây phút ấy, một người ôm cô lôi ra khỏi mũi chiếc xe tải đang lao tới, đó là Ki-hyun bất ngờ xuất hiện trông thấy tình huống của cô. Cô tâm sự với anh về cái ngày mãi ám ảnh ấy, thở dài nói rằng cô đang rơi vào cảm giác lẫn lộn thời gian. Nếu người mẹ đã chết, tại sao chị cô muốn tìm người mẹ? Tại sao bà ngoại nói chị của cô đã chết? Rồi So-yoon giải thích cho Ki-hyun rằng cô có thể tìm hiểu về một người dì, nhưng không có bất kỳ chi tiết về nơi ở của bà. Ki-hyun bảo có những chuyên gia theo dõi người có hiệu quả, anh đề nghị sẽ cung cấp cho cô để đưa vào cuộc điều tra.
***
Một vụ giết người mới nhất được loan trên tất cả các loại tin tức, làm cho dân biểu Seo cảm thấy bị đe dọa kế hoạch về xây dựng một khu du lịch của ông. Các vụ giết người trước đây xảy ra ở tỉnh Gyeonggi láng giềng, lần này đi qua tuyến đường vào Gangwon-do là nơi có làng Achiara. Ông tiếp tục bất mãn khi biết hung thủ giết người không còn ghim vào một nghi can - vì Agasshi có mặt trong chiếc xe hơi bị tai nạn ở Jeju trong thời gian Hye-jin biến mất và anh ta còn nằm bệnh viện trong vòng hai tháng. Điều này có nghĩa là cảnh sát sẽ điều tra vụ Hye-jin một cách nghiêm túc. Woo-jae nhún nhảy vui mừng khi biết trường hợp của Hye-jin được giao lại cho trạm cảnh sát của làng vì sở CS ở quận bận rộn với các trường hợp mới. Woo-jae đưa ra các sự kiện, trong đó Hye-jin biến mất vào Tháng Chín năm 2013. Agasshi được gạt ra ngoài nghi ngờ vì nơi ở của anh ta không ở đây trong thời gian đó. Vụ giết người mới được giả định là nạn nhân thứ sáu của kẻ giết người nối tiếp, và CS cho rằng Agasshi có một bằng chứng ngoại phạm đáng tin mà cảnh sát không có.
Một trong những điều tò mò, là Hye-jin chết mà không có một chiếc ví, túi xách, hoặc đồ dùng cá nhân giữ trong mình, những thứ đó cũng biến mất khỏi căn nhà của cô. Căn cứ vào thời gian và sự kiện, cảnh sát phải xem đây là một trường hợp giết người. Sếp của họ hắt ra một tiếng thở dài vì họ nói đúng. Vấn đề là, quý ngài ở cấp trên cao có kế hoạch đóng cửa trường hợp này nếu không có bằng chứng đưa ra ánh sáng trong vòng một tuần.
Trong suốt tiến trình điều tra thầm lặng của nhóm nhân vật đã kể ra, cô giáo So-Yoon đến từ Canana khám phá người chị Hye-jin của mình là con nuôi nên bà ngoại nàng đã bỏ lại Achiara, cô chị này khám phá ra mẹ ruột của mình là bà Yoon Ji-Sook bị hãm hiếp 32 năm về trước và rồi biết cả cha ruột của mình là ai, cô bị căn bệnh di truyền làm cho hư thận chuẩn bị thay, cô bị mẹ ruột không nhìn nhận nên căm hận, cô làm tình nhân của nghị Seo là có mục đích; cô học trò xấu tính Ga-young cũng là con của kẻ hãm hiếp này, người giở trò một lần nữa với bà chủ tiệm cơm 20 năm về trước, cô gái 19 tuổi này cuối cùng bị chết vì căn bệnh di truyền. Kẻ hãm hiếp 2 người phụ nữ lòi ra là ông thợ mộc trông rất lương thiện, ông mắc chứng bệnh mà đứa con gái nhỏ của ông hiện tại cũng bị di truyền. Bà vợ ông ta vì tức giận cô gái trẻ đẹp Hye-jin cứ mãi hăm họa chồng bà, bà đập vào đầu cô một cây gỗ làm chết cô ta, lúc đó có mặt mẹ ruột cô là bà Yoon Ji-Sook, rồi hai người mang xác cô chôn nơi mé rừng hồ lán. Anh chàng giả gái tuy không giết Hye-jin nhưng suýt giết chết So-Yoon, và do Blog bí mật của anh đăng những chuyện kể về kinh nghiệm giết người, CS cuối cùng khám phá anh ta chính là kẻ giết người hàng loạt, bằng chứng hiển nhiên là anh ta thường nắm trong bàn tay 2 trái óc chó khô.
Tại đồn cảnh sát Achiara, anh cảnh sát tuần tra Park Woo-jae vẽ lên bảng 5 địa điểm án mạng đã xảy ra trong 6 tháng qua tại các địa phận: Gapyeong, Cheongpyong, Namyangju 2 vụ và Pocheon, đều là những địa phương lân cận sát nhau, Achiara có thể là vụ đầu tiên; anh trình bày với CS tiền bối Han Jun Seok, theo trình tự thì tên sát nhân hành động từ Đông sang Tây, cho nên sắp tới có thể là ở Bongduccheon. Bộ xương vừa tìm thấy có kết quả giảo nghiệm là nữ, chết từ 1 năm 6 tháng đến 2 năm trước đây, sọ có vết lõm, có xâm phạm tình dục hay không thì chưa xác định được. CS Woo-jae quyết định tự anh sẽ lập một hồ sơ điều tra, trước hết sẽ theo dõi các cha mẹ của những phụ nữ trẻ, để lấy mẫu DNA so sánh với các xác chết. Khi anh tiến hành, việc đầu tiên là bị một người cha nổi giận đánh anh bằng cây chổi khi nghe anh đề nghị dùng mẫu tăm bông để rơ miệng lấy mẫu DNA. Trên đường trở về, anh gặp cô giáo khám phá ra xác chết, anh dừng xe đạp lại chào hỏi, bảo cô có cần gì tôi sẽ sẵn sàng giúp. Cảnh làm quen đầu tiên này để sau đó hai người trở thành cặp đôi trong cuộc điều tra về xác chết và từ đó hé mở ra những bí mật được chôn giấu kín trong làng Achiara.
Tin về xác chết được tìm thấy ở sườn núi tại quận Seo Gwang, tỉnh Gangwon cuối cùng cũng được loan trên truyền hình, phỏng đoán đây là nạn nhân của kẻ giết người hàng loạt tại vùng Đông-Bắc Gyeonggi. Cô giáo So-yoon đêm nay duyệt lại các tin tức liên quan, tưởng tượng cô gái Hye-jin sống trong nhà này, cô vội lôi chăn gối trên giường bỏ xuống đất cùng với những vật trang trí gắn trên tường, cô có cảm giác như hồn ma lởn vởn đâu đây, cô bước đến cảnh cửa cái, hồi hộp mở ra nhẹ nhàng, thì chợt cô bé học trò xuất hiện đứng trước mặt cô và gọi tên cô giáo Hye-jin rồi ngất xỉu.
Chuyện là, cô bé Yoo-na có hẹn với cậu bạn Bawoo lúc 12 giờ khuya, nên vào nửa đêm Yoo-na trèo cửa sổ ra khỏi nhà và đạp xe đạp đến điểm hẹn, hai cô cậu sẽ tới cánh rừng cạnh bờ hồ, Ba Woo tin đây là nơi cô giáo Hye-jin chôn cái “hộp thời gian” mà trong hộp có thể có bằng chứng tố cáo tên sát nhân. Về sau thì 2 đứa lấy được cái hộp, nhưng đêm nay thì không tìm ra, tuy nhiên Yoo-na đã bàng hoàng gặp cô giáo ma hiện ra giữa đường và dẫn cô bé tới tận nơi căn nhà của cô mà hiện thời So-yoon đang ở, đúng lúc So-yoon có linh cảm về hồn ma đang hiện diện nên mở cửa cái và thấy cô bé học trò xuất hiện trước mặt, gọi cô bằng tên Hye-jin rồi ngất xỉu, cô giáo đưa cô học trò vào bệnh viện.
Sau này cô giáo mới biết cô bé này có giác quan thứ 6 nhìn thấy hồn ma, và họ cùng nhau bí mật hợp tác. Nhóm hợp tác ngầm với nhau bao gồm: cô giáo Han So-Yoon, cảnh sát Park Woo-jae với hỗ trợ của CS tiền bối Han, cậu con cả của nghị viên là Seo Gi-Hyun cùng cô em út Yoo-na với cậu bạn Ba Woo, ngoài ra người cung cấp dữ kiện bổ túc là anh chàng “Agasshi chị gái” Kang Pil Sung cũng hợp tác dù là người có nhiều nghi vấn bị cảnh sát ngầm theo dõi. Và do có chuyện đánh ghen cô giáo mỹ thuật Kim Hye-jin nên ông nghị Seo Chang-Gwon cùng bà vợ Ji-Sook sẽ là khởi điểm bị đặt nghi vấn, anh con cả cũng bị dính vào.
Nhân vật mới xuất hiện, đó là cô thiếu nữ xinh đẹp Ga-young (19 tuổi), cô đang cố gắng tìm cách trốn ra khỏi nhà, nhưng bị chận lại bởi bà mẹ Gyung-Soon có cặp mắt đại bàng. Ga-young khẳng định với mẹ, cô có bữa tiệc sinh nhật phải đến dự, nhưng bà mẹ yêu con này vẫn ngăn chặn đứa con gái thường xuyên tụ tập bạn bè và luôn về nhà muộn vào ban đêm. Bà viện lý do vừa xảy ra cuộc tấn công cô bé Yoo-na gần đây để bắt cô con ở nhà, nhưng Ga-young nói rằng Yoo-na là một đứa bị bịnh tâm thần, đã dựng chuyện cho mọi người nghi ngờ tới tên bắt cóc hãm hiếp. Bà mẹ này là chủ tiệm cơm bán ở tầng dưới nhà. So-yoon ghé vào tiệm cơm mua thức ăn, bà Gyung-Soon xuống lầu tiếp khách, nói tôi rất vui được giúp đỡ cô giáo viên mới, tôi giảm giá cho cô giáo, mời cô đến bất cứ lúc nào. Ga-young trong phòng trên lầu, bực tức không được đi, cô đang chăm chú nhìn một bức ảnh cũ chụp lúc cô còn bé tí trong tay một người đàn ông bế cô đứng bên cạnh mẹ cô.
Tại nhà ga, Woo-jae và Trung Sĩ Han rà soát lại các đoạn CCTV, cho thấy Yoo-na đã nói dối về chuyện cô đạp xe qua chiếc xe hơi đậu bên vệ đường, và cô không bị tấn công từ phía sau. Cô bé nói dối để che giấu gì đó. Ji-sook đang làm việc trong studio chế tạo đồ thủy tinh của bà, ngạc nhiên bởi có khách bất ngờ xuất hiện là dược sĩ Joo-hee em gái cùng mẹ với bà. Sau vài câu thăm hỏi, họ đi tới trọng điểm về vụ Yoo-na và các dữ kiện kết nối có thể từ nguyên nhân cô giáo Hye-jin mất tích. Lời trao đổi của họ có một làn sóng ngầm căng thẳng, chị em mà giống như thù địch.
Yoo-na đang họa tranh trong phòng, mẹ cô bước vào, cô giấu bức tranh vẽ Hye-jin trong rừng mà cô đang tô điểm, chuyển ra sau lưng bức tranh nằm sẵn trên giá. Ji-sook buộc Yoo-na giải thích sự thật việc cô đi đâu đêm đó, hứa sẽ không tức giận, hỏi có phải cô đã cùng Ba-woo đi vào rừng. Yoo-na nói dối không có, nhưng bị mẹ cố ép, cô buột miệng, “Tôi nhìn thấy cô giáo Hye-jin!” Quay ngược lại đêm Yoo-na và Ba-woo tuột xuống dốc rừng để đi tìm chiếc hộp thời gian. Yoo-na sau khi cùng cậu bạn đào tìm không thấy chi, bé cưỡi xe đạp đi về, tới đoạn đường có chiếc xe nhà đậu bên lề thì đột nhiên dừng xe đạp vứt bừa giữa lộ vì cô nhìn thấy Hye-jin mặc áo trắng đang đi bộ. Hye-jin chân trần, gương mặt nhợt nhạt với đôi môi đỏ như máu, bước dài theo con đường. Yoo-na bàng hoàng bước theo nhưng không thể bắt kịp. Hye-jin quay lại nhìn cô bé rồi tiếp tục đi qua khúc quanh và lên cầu thang vào chung cư. Yoo-na bước theo sau cô giáo, đi qua tất cả các hành lang rồi cô giáo xuyên mình vào trong một cửa nhà, đúng lúc đó So-yoon mở cửa ra.
Trong giường đêm đó, So-yoon có một giấc mơ thất thường, lời bài hát cho trẻ em ù bên tai. Cô thấy mình trong vụ tai nạn xe hơi thời thơ ấu, hai chị em cô đang hát bài hát đó thì chiếc xe lộn nhào, cô giật mình tỉnh dậy toát đầy mồ hôi lạnh. Ngày hôm sau, cô ta mang bản tin cắt trên báo về vụ tai nạn cũ đến đồn cảnh sát và yêu cầu cho xem báo cáo tai nạn cũ. Có thể nó sẽ cho cô biết thêm thông tin và dẫn đến bất kỳ người thân cô có thể có. Nhân viên cho biết rất ít hy vọng, So-yoon xin ít nhất là cố gắng lục tìm lại hồ sơ.
Ga-young gặp riêng bé Yoo-na, nói cô phải chịu đựng những thất bại nghiêm trọng vì lời nói dối của Yoo-na, tôi có mặt trong đêm đó và nhìn thấy rõ em đã làm gì; rồi dụ dỗ, nói cô biết ai đã giết người phụ nữ đó và có thể cho Yoo-na biết, đáp lại thì cô bé phải tìm cách cho cô có một việc làm tại công ty Hae Won của cha cô bé. Cô Ga-young này cầm đầu một nhóm học trò quậy phá, tính khí cô dữ dằn, ai cũng tránh né, cô phát sinh tình yêu với anh thầy dạy mỹ thuật họa Nam Gun-Woo mà không được đáp lại, bèn tố cáo thầy này tấn công tình dục.
Đêm đó, Ga-young chùm áo mưa đỏ đi trong mưa trên lề đường đến gặp nhóm bạn. Một chiếc xe hơi lăn bánh chậm rãi theo bên cô và dừng lại khi cô dừng lại. Cô lo sợ nhưng rồi thở phào nhẹ nhõm, nhận ra người lái xe khi cửa kính xe cuộn xuống. Cô vào xe ngồi, trêu chọc rằng chuyện này nên viết lại tâm trạng của kẻ giết người hằng loạt, rồi duỗi người thư giãn đôi chân, ánh mắt anh lái xe chợt nhìn thấy trong đùi phải cô lộ ra dưới vạt váy ngắn một bệt đỏ khá lớn. Đó là dấu hiệu của một căn bệnh di truyền hiếm có mà anh biết rõ. Anh từ từ đặt tay trên chân của Ga-young. Cô ngước lên nhìn anh, tâm trạng từ thoải mái trở nên căng thẳng trong cảm xúc hồi hộp. Ngay giây phút đó, anh dường như làm chủ được giác quan của mình nên rút tay lại, nhưng nàng đã giữ bàn tay ở đó, nói rằng: “Nếu anh muốn cái gì đó, cho tôi biết. Anh không bao giờ biết tôi có thể cho anh thỏa mãn.” Anh giật tay ra và nói rõ chỉ muốn nhìn thấy những đốm đỏ trên đùi, và Ga-young kéo vạt váy lên để trần phần đùi trên cho anh thấy bệt dấu đỏ nằm giữa vùng bắp vế cô.
Về sau, khi Ga-young phát bệnh nặng, Gun Woo chăm sóc và nói cho người tình dược sĩ Joo-Hee biết Ga-young là em cùng cha với anh mà về sau lộ ra là ông thợ mộc. Gần đây, suýt nữa thì Ga-young bị bắt cóc bởi cùng một tên, bởi vì hai mẹ con đều nhớ rõ điệu nhạc huýt sáo miệng của tên tấn công này. Kinh hoàng hơn, 32 năm trước, Yoon Ji-Sook ở tuổi vị thành niên bị tên này cưỡng bức rồi sinh ra Kim Hye-jin, Hye-jin vào 2 năm trước đây lại chết một cách bí mật, nếu đúng là cùng một tên hung thủ thì hắn đã vô tình hãm hiếp và giết chết con gái của mình! Chi tiết này vẫn còn là nghi vấn trước khi 2 tập cuối cùng sẽ giải mã.
Yoo-na đến đồn cảnh sát để xác định xác chết bí ẩn là Hye-jin, cô cho CS Woo-jae nhìn thấy vòng đeo tay của mình giống y vòng đeo tay của xác chết, cô báo đây là vòng trang sức độc đáo do Hye-jin ta tự làm, nhưng Woo-jae nói rằng vẫn không đủ bằng chứng xác định xác chết là cô giáo Hye-jin, bởi vì chỉ có Hye-jin là người biết rõ 2 chiếc vòng đeo này từ đâu ra. Yoo-na sau đó bèn cho cô giáo So-yoon việc 2 vòng đeo giống nhau.
Ki-hyun bây giờ là tân giám đốc điều hành trường trung học Hae Won, anh gọi Ga-young đến phỏng vấn, hỏi tại sao cô muốn làm việc tại công ty Hae Won, và hỏi qua việc cô ấy quen với Yoo-na em của anh. Anh đồng ý thuê cô làm trợ lý cho anh trong vai trò thư ký thực tập ba tháng. Cha anh tình cờ đến, ông Seo có vẻ hài lòng về cô gái xinh đẹp này, nhưng Ki-hyun nhìn cô với thắc mắc cô tỏ ra biết rõ ông nghị trong lần đầu gặp mặt. Về sau mới biết cô muốn vào làm vì nghi ông Gwon chính là cha của mình, do cô khám phá một tấm hình chụp ông đứng cạnh mẹ cô và ông bế cô lúc còn bé tí, là bức ảnh cô hay ngắm nghía mỗi khi ở một mình trong căn phòng ngủ của cô.
Woo-jae treo bức ảnh Hye-jin cạnh hình phác họa hung thủ của ban cảnh sát điều tra nhưng không thể có được một giải trình thuyết phục nào. Tiền bối Han cho một gợi ý liên quan đến kẻ giết người hàng loạt mà ông buộc phải giữ kín, đó là một đầu mối: Kẻ giết người luôn để lại chứng tích là trái óc chó khô trong tất cả các cơ thể của nạn nhân, nhưng vật ấy đã không tìm thấy trong bộ xác nghi ngờ là Hye-jin. Nha sĩ của Hye-jin được tìm ra, Woo-jae chuyển sang bước tiếp theo là so sánh hồ sơ răng để quyết định về xác chết này. Woo-jae cũng đã tìm ra manh mối người mẹ của Hye-jin nhưng chưa biết rõ địa chỉ cư ngụ. Ngày hôm sau, Woo-jae đọc kết quả kiểm răng: Hye-jin chính là xác chết này.
Ga-young bây giờ đã có việc làm bảo đảm, cô buộc phải đưa ra cho Yoo-na xem một bức ảnh của kẻ giết Hye-jin. Cô trao điện thoại của cô, cho Yoo-na thấy hình “Agasshi chị gái” mà bạn của cô đã chụp được. Ga-young giải thích, Agasshi là một kẻ hư hỏng khét tiếng. Yoo-na hỏi làm thế nào có thể biết anh ta là kẻ giết người, Ga-young nghiêng người thì thầm câu trả lời, mắt Yoo-na mở to sững sờ. Ga-young cho biết thêm, cô đã đi đến chỗ cái xác để xác nhận nó với đôi mắt của mình. Đêm đó, Yoo-na ngồi làm mấy món thủ công tại nhà So-yoon, cô bé nhắn tin cho Ba-woo, cô tìm thấy ai là kẻ giết người rồi.
Ga-young sắp xếp gặp Yoo-na ở “chỗ đó,” cô bé Na nhanh chóng đến một khu tối om có căn nhà nằm trong rừng để chờ Ga-young. Agasshi lái xe về tới, Ga-young quá lo lắng vì Yoo-na đã đi vào bên trong nhà của “chị gái.” Không thể gọi báo cho Yoo-na tẩu thoát, Ga-young bèn gọi cho cô giáo So-yoon. Một mình, Yoo-na lục lạo các phòng trong căn nhà, ván sàn kêu cót két theo bước đi, cô bé đang nơi một phòng máng đầy tóc giả và quần áo phụ nữ. Toàn bộ cảnh vật làm thần kinh nổ tung lên được, Yoo-na đi qua các phòng lụp xụp khác, nhìn thấy nhiều thứ lộn xộn, nhưng không có manh mối mà cô muốn tìm. Có tiếng cót két của bước chân trên sàn nhà, Yoo-na từ từ quay lại và nhìn thấy Agasshi đứng đó nhìn cô, cô hét lên, Agasshi bỗng bị ai đánh một cú mạnh vào sau đầu gục xuống, đó là So-yoon trên tay cầm một cái xẻng. Một lúc sau, cảnh sát đến. Agasshi ngồi co run rẩy khi cảnh sát chiếu sáng ngọn đèn pin vào anh ta, anh với giọng run sợ hỏi vì sao họ làm điều này, anh hoàn toàn không phải là kẻ giết người.
Trung sĩ Han bắt đầu các câu hỏi, Yoo-na nói cô đi đến nhà chị gái để tìm bằng chứng Agasshi giết Hye-jin. Ông hỏi tại sao cô nghĩ Agasshi làm việc này? thì Ga-young chen vào tuyên bố rằng Agasshi là một kẻ giết người. Cô giải thích, Agasshi được biết đến là một kẻ hư hỏng, ít thời gian trước đây, một số chàng trai tuổi teen tìm đến nhà này lôi anh ta ra và đánh anh ta, gọi anh là một sự rối loạn tuổi trưởng thành. Đập anh đẫm máu, Agasshi cảnh cáo họ, “Tôi đã giết chết một người phụ nữ.”
Agasshi đã từng bị bắt đi tù về tội cưỡng hiếp, giết người và chôn phụ nữ, và sau đó anh ta bị những cơn ác mộng hoành hành sau khi từ bỏ những việc làm tội lỗi. Anh bắt đầu mặc quần áo phụ nữ, nó cung cấp cho anh cảm xúc thư giãn làm cho tội lỗi biến mất. Thật là một sự trùng hợp, khi anh là cư dân nơi cánh rừng cạnh hồ lán thì sau đó một xác chết được phát hiện. Chừng đó đủ đáng cho Ga-young cùng đi với đám bạn quậy để tìm xem tận mắt, đó là đêm cô nhìn thấy Yoo-na và Ba-woo đi đào mộ. Chính mắt họ nhìn thấy Agasshi rời khỏi căn nhà anh ta, và cô kết luận: Agasshi là kẻ giết người. Ga-young đòi hỏi cảnh sát phải trao cô phần thưởng cho việc bắt được kẻ giết người, trung sĩ Han chỉ ra rằng không có gì kết nối Agasshi đến những vụ giết người cả, tội phạm rõ ràng duy nhất ở đây là tội xâm phạm gia cư của 2 cô nàng.
Woo-jae khuyên So-yoon không nên đi một mình vào những tình huống nguy hiểm; khi cô gọi cảnh sát, cô phải chờ họ. Cô cho biết vì nóng lòng 2 cô học trò đang gặp nguy hiểm. So-yoon sau đó chia sẻ tin vui với Woo Jae là chị của cô còn sống sót sau tai nạn xe hơi. Agasshi được hộ tống vào xe cảnh sát để chuyển giao trạm, và một biểu hiện gì đó trên khuôn mặt của anh ta khi ánh mắt anh ta phóng một mũi tên vào So-yoon.
So-yoon nhận được một bản cập nhật từ phòng giao thông: Sau tai nạn xe hơi, cả hai chị em cô đã được gửi đến một trại trẻ mồ côi cho đến khi bà ngoại của họ có thể thu nhận chúng, và một lỗi đã xảy ra ở đó. Họ mang đến cho cô địa chỉ chính thức liên kết với số ID của chị gái cô, cung cấp thêm chi tiết chỉ dẫn để tìm đến.
Địa chỉ của Unni (chị ruột) dẫn So-yoon đến trại trẻ mồ côi, nơi chị gái cô đã sống cho đến năm đầu tiên vào trường trung học. Thật kỳ lạ, nơi đây là địa chỉ chính thức trong nhiều năm sau khi chị cô đã ra khỏi viện này, So-yoon hỏi chuyện với một nhân viên lâu năm, là một trong những trẻ mồ côi cũ, người có thể biết đến cô em gái của chị mình. Nghe giới thiệu So-yoon là em gái, cô nhân viên tỏ vẻ chê trách, nói sao cô lại có thể không viết một lá thư nào cho chị của mình, chị ấy đã điên lên được vì mãi ngóng chờ một lá thư từ cô em ở Canada. Chị ấy đã trải qua những ngày hầu như không thiết ăn uống chi, chỉ ngồi canh hộp thư không rời khỏi nó. Người phụ nữ phỏng đoán Unni đi tìm mẹ, do nhớ ra chị ấy có đề cập đến việc này trước khi bỏ trốn. So-yoon nghe chị đi tìm mẹ làm cô bối rối, vì mẹ của họ chắc chắn là đã chết.
So-yoon trở về thị trấn trong đêm đó, trái tim nặng trĩu những gì đã nghe được ở viện mồ côi. Âm thanh còi xe thét vào cô inh ỏi khiến trí óc cô rơi về thời điểm xảy ra tai nạn xe lúc thơ ấu, cô đứng chết trân như một con nai trước ngọn đèn pha. Ngay giây phút ấy, một người ôm cô lôi ra khỏi mũi chiếc xe tải đang lao tới, đó là Ki-hyun bất ngờ xuất hiện trông thấy tình huống của cô. Cô tâm sự với anh về cái ngày mãi ám ảnh ấy, thở dài nói rằng cô đang rơi vào cảm giác lẫn lộn thời gian. Nếu người mẹ đã chết, tại sao chị cô muốn tìm người mẹ? Tại sao bà ngoại nói chị của cô đã chết? Rồi So-yoon giải thích cho Ki-hyun rằng cô có thể tìm hiểu về một người dì, nhưng không có bất kỳ chi tiết về nơi ở của bà. Ki-hyun bảo có những chuyên gia theo dõi người có hiệu quả, anh đề nghị sẽ cung cấp cho cô để đưa vào cuộc điều tra.
***
Một vụ giết người mới nhất được loan trên tất cả các loại tin tức, làm cho dân biểu Seo cảm thấy bị đe dọa kế hoạch về xây dựng một khu du lịch của ông. Các vụ giết người trước đây xảy ra ở tỉnh Gyeonggi láng giềng, lần này đi qua tuyến đường vào Gangwon-do là nơi có làng Achiara. Ông tiếp tục bất mãn khi biết hung thủ giết người không còn ghim vào một nghi can - vì Agasshi có mặt trong chiếc xe hơi bị tai nạn ở Jeju trong thời gian Hye-jin biến mất và anh ta còn nằm bệnh viện trong vòng hai tháng. Điều này có nghĩa là cảnh sát sẽ điều tra vụ Hye-jin một cách nghiêm túc. Woo-jae nhún nhảy vui mừng khi biết trường hợp của Hye-jin được giao lại cho trạm cảnh sát của làng vì sở CS ở quận bận rộn với các trường hợp mới. Woo-jae đưa ra các sự kiện, trong đó Hye-jin biến mất vào Tháng Chín năm 2013. Agasshi được gạt ra ngoài nghi ngờ vì nơi ở của anh ta không ở đây trong thời gian đó. Vụ giết người mới được giả định là nạn nhân thứ sáu của kẻ giết người nối tiếp, và CS cho rằng Agasshi có một bằng chứng ngoại phạm đáng tin mà cảnh sát không có.
Một trong những điều tò mò, là Hye-jin chết mà không có một chiếc ví, túi xách, hoặc đồ dùng cá nhân giữ trong mình, những thứ đó cũng biến mất khỏi căn nhà của cô. Căn cứ vào thời gian và sự kiện, cảnh sát phải xem đây là một trường hợp giết người. Sếp của họ hắt ra một tiếng thở dài vì họ nói đúng. Vấn đề là, quý ngài ở cấp trên cao có kế hoạch đóng cửa trường hợp này nếu không có bằng chứng đưa ra ánh sáng trong vòng một tuần.
Trong suốt tiến trình điều tra thầm lặng của nhóm nhân vật đã kể ra, cô giáo So-Yoon đến từ Canana khám phá người chị Hye-jin của mình là con nuôi nên bà ngoại nàng đã bỏ lại Achiara, cô chị này khám phá ra mẹ ruột của mình là bà Yoon Ji-Sook bị hãm hiếp 32 năm về trước và rồi biết cả cha ruột của mình là ai, cô bị căn bệnh di truyền làm cho hư thận chuẩn bị thay, cô bị mẹ ruột không nhìn nhận nên căm hận, cô làm tình nhân của nghị Seo là có mục đích; cô học trò xấu tính Ga-young cũng là con của kẻ hãm hiếp này, người giở trò một lần nữa với bà chủ tiệm cơm 20 năm về trước, cô gái 19 tuổi này cuối cùng bị chết vì căn bệnh di truyền. Kẻ hãm hiếp 2 người phụ nữ lòi ra là ông thợ mộc trông rất lương thiện, ông mắc chứng bệnh mà đứa con gái nhỏ của ông hiện tại cũng bị di truyền. Bà vợ ông ta vì tức giận cô gái trẻ đẹp Hye-jin cứ mãi hăm họa chồng bà, bà đập vào đầu cô một cây gỗ làm chết cô ta, lúc đó có mặt mẹ ruột cô là bà Yoon Ji-Sook, rồi hai người mang xác cô chôn nơi mé rừng hồ lán. Anh chàng giả gái tuy không giết Hye-jin nhưng suýt giết chết So-Yoon, và do Blog bí mật của anh đăng những chuyện kể về kinh nghiệm giết người, CS cuối cùng khám phá anh ta chính là kẻ giết người hàng loạt, bằng chứng hiển nhiên là anh ta thường nắm trong bàn tay 2 trái óc chó khô.
No comments:
Post a Comment